Em đâu có phải người ham sang giàu, em đâu chối bỏ tình anh đã trao, <br />Thiệp hồng hoa cưới nào vui, rượu nồng đốt cháy tình tôi, người đã thấu chăng người ơi ! <br /> <br />Duyên nay đã lỡ còn đâu mong chờ, vu quy pháo nổ tàn theo giấc mơ, <br />Người buồn ta cũng sầu đau, thà đừng mơ ước gần nhau, thì nay mình chẳng u sầu ! <br /> <br />Em đi theo chồng, mặc cho đời con gái, đục trong bến nước mười hai. <br /> <br />Mình không duyên nợ, cũng như đàn không dây tơ, thì thôi đừng nhớ người ơi ! <br /> <br />Anh ơi ! Có hiểu lòng em bây giờ ? Xe hoa trước ngõ nào ai ước mơ. <br /> <br />Người về bên ấy còn đâu... Tình mình sao nỡ tàn mau... Đành quên mộng ước ban đầu... <br /> <br />Tôi đã yêu em từ muôn kiếp nào, cho dẫu mai sau đời nhiều bể dâu, <br />Biết rằng chẳng được gần nhau, đừng đem cay đắng cho nhau, cho cung đàn lỡ nhịp thương đau. <br /> <br />Em đã yêu anh tình yêu ban đầu, em biết duyên em gặp nhiều khổ đau, <br />Mắt buồn thức đã quầng sâu, để thương để nhớ cho nhau, nước mắt nào rơi vào đêm thâu. <br /> <br />Thôi xin em đừng buồn, xin em đừng buồn. <br /> <br />Tình chỉ đẹp khi còn dang dở, đời mất vui khi đã vẹn câu thề, em đã yêu anh tình yêu lỡ làng. <br /> <br />Tôi biết duyên tôi gặp nhiều khổ đau... Cũng đành chấp nhận hợp tan... <br /> <br />Bèo mây chọn kiếp lang thang... Cho cung buồn rơi vào đêm đêm... <br /> <br />Cũng đành chấp nhận hợp tan, bèo mây chọn kiếp lang thang, cho cung buồn rơi vào đêm đêm...