Em có nhớ bài ca dao đầu đời, <br />Bên chiếc võng mẹ ru ầu ơi hời. <br />Hàng dừa xanh chen mình bên nương dâu, <br />Sông dài quê nghèo quấn quýt với nhau. <br /><br />Em đã lớn dần trên quê hương mình, <br />Trông chiếc áo bà ba đượm thắm tình. <br />Ngọt ngào như hương mạ non sáng sớm, <br />Xa mấy xa thương hạt gạo thơm. <br /><br />Bao năm rồi từ lúc em đi, <br />Mẹ trông chơ em hoài mà không thấy. <br />Mâm cơm chiều bên mái tranh xiêu, <br />Con nước lên nghe tiếng bìm bịp kêu chiều. <br /><br />Thương đôi mái chèo khuya đêm trăng mờ, <br />Thương ai vẫn từng đêm đêm ngóng chờ. <br />Đành đoạn sao quên lời thề năm xưa, <br />Nay dòng sông buồn heo hút gió mưa. <br /><br />Em có nhớ lời quê hương đậm đà, <br />Trong bao tháng ngày tha phương vắng nhà. <br />Kỷ niệm xưa êm đềm tha thiết quá, <br />Như giấc mơ ru đẹp đời ta.