Dưới trăng dòng sông trôi rất dịu dàng, <br />Như dải lụa vàng xuôi về phương đông. <br /><br />Gành Hào ơi ! Nửa đêm ai ! Hát lên câu hoài lang, <br />Vầng trăng nghiêng xuống trên vạt rừng tràm. <br /><br />Xề u xế u liêu phạng, dây tơ đàn kìm buông thiết tha, <br />Xề u xế u liêu phạng, đưa cung đàn về trên bến xa. <br /><br />Đường dù xa ong bướm, xin đó đừng phụ nghĩa tào khang, <br />Đêm luống trông tin bạn, ngày mỏi mòn như đá vọng phu. <br />Vọng phu vọng luống trông tin chàng... <br /><br />* Đêm gành hào nhớ điệu hoài lang... <br /><br />Lời ai ca dưới ánh trăng này, rừng đước mênh mông, <br />Đêm gành hào chợt thương nhớ ai ! <br /><br />Ngày ấy ra đi con sông buồn tím một dòng trôi, <br />Bạc Liêu ơi ! Có nhớ chăng, thuở ấy thanh xuân. <br /><br />Trăng gành hào tròn như chiếc gương, <br />Giờ tóc pha sương qua gành hào tiếc một vầng trăng.