Lời nói phút sau cuối <br />Anh tiễn Em đi với người. <br />Gửi theo áng mây <br />những dấu yêu <br />ngày ấy qua rồi. <br />Người ơi Em nào biết <br />trong trái tim Anh <br />chết lặng? <br />Trao hết con tim <br />để giờ đây <br />Anh nhận được chi? <br />Hạnh phúc với cay đắng <br />bao ngày bên nhau đã từng. <br />Cứ ngỡ có nhau <br />trọn đời không cách rời. <br />Nào ngờ những mơ ước <br />đã cuốn Em xa Anh rồi. <br />Nụ hôn biệt ly <br />mãi mãi không còn có nhau. <br />Nếu như Em và Anh <br />ngày đó bước đi thật nhanh. <br />Thì tình chúng ta <br />có xa cách <br />cũng không giá lạnh. <br />Hàng cây xưa còn xanh <br />ta nỡ mất nhau thật rồi. <br />Đêm buồn còn Anh <br />ngôi sao kia <br />không còn lấp lánh. <br />Nếu như bao nồng say <br />giờ đã phai phôi làn mây. <br />Thì tình chúng ta <br />Anh với Em <br />thôi đành như vậy. <br />Tình yêu Anh còn đây <br />ấm áp theo bao tháng ngày. <br />Buông vội vòng tay <br />Em quên Anh <br />như nước qua cầu.