1. [Cm] Bao ngày [Ab] qua dường như thời [Bb] gian đã [Cm] xoá mờ<br />Quay về [Ab] nơi ngày xưa để [Bb] thấy bình [Cm] yên<br />Xin đừng [Ab] gieo niềm đau để [Bb] thêm những [Cm] lỗi lầm<br />Quay lại [Ab] nhìn những bước [Bb] chân sao thật [Cm] nặng nề<br /><br />ĐK:Nhìn trời [Ab] cao mong [Bb] xoá hết bao lỗi [Cm] lầm<br />Dẫn đường [Ab] còn đưa [Bb] tới nơi nào bình [Cm] yên<br />Vì cuộc [Ab] đời là nơi bể [Bb] dâu để bao nhiêu u [Cm] sầu<br />Lòng sám [Ab] hối thầm mong xót [Bb] thương còn đêm từng [Cm] đêm<br /><br />2. Đường trần [Ab] gian niềm đau nhiều [Bb] hơn những [Cm] tiếng cười<br />Nên đằng [Ab] sau niềm vui là [Bb] những nặng [Cm] mang<br />Trong đời [Ab] ai cũng mang nặng [Bb] sâu những [Cm] lỗi lầm<br />Hãy một [Ab] lần và bước [Bb] đi qua thật [Cm] nhẹ nhàng.<br /><br />* [Ab] Dừng bước chân lỗi [Bb] lầm, niềm [Cm] vui sẽ luôn mỉm cười<br />[Ab] Để tất thấy luôn [Bb] luôn trong những hào [G] quang<br />[Ab] Hãy đến nơi phép [Bb] nhiệm màu để [Cm] giải thoát cho tâm hồn<br />[Ab] Và cho những nỗi [Bb] đau đi vào [Cm] hư không